Năm mới nói chuyện suy nghĩ chiến lược      

Đội bóng Chelsea của tỷ phú Abramovich đang từng bước chinh phục đấu trường cúp C1 châu Âu; còn tại giải Ngoại hạng Anh, Chelsea hiện đang dẫn đầu, bỏ xa các tượng đài bóng đá Anh những năm gần đây là MU và Arsenal. Chưa qua hai mùa bóng, Chelsea đang dần lột xác từ một đội bóng “thường thường bậc trung” của Anh trở thành một “thế lực mới” (The Blues) của cả châu Âu.

Còn nhớ ở đầu mùa giải trước, khi tỷ phú Abramovich bỏ tiền mua Chelsea đang trong tình trạng nợ nần chồng chất. Ông đã tiến hành cải tổ Chelsea, bắt đầu từ cuộc thay máu gần như toàn bộ đội bóng. Báo chí thế giới và cả Việt Nam tốn khá nhiều giấy mực cho sự kiện này. Và đặc biệt sau mỗi lần vấp ngã của đội quân “áo xanh”, các nhà bình luận lại được một phen chỉ chích. Thôi thì nào là anh nhà giàu hợm hĩnh, trọc phú lắm tiền, tiền bạc không mua được bóng đá, không có truyền thống như MU, Milan hay Real Madrid mà đòi chen chân… Chúng ta đã quen với việc Real Madrid mua Zidane hay Beckham với giá nhiều triệu đô, nhưng lại không mấy thiện cảm  khi nghe tin Chelsea bỏ tiền triệu mua Duff hay Mutu…Điểm khác biệt lớn nhất giữa Chelsea và các đội bóng hàng đầu châu Âu là gì ? Đó là truyền thống. Trên đấu trường Cúp C1 châu Âu, họ cũng chỉ là anh lính mới. Và vì thế, Abramovich đã chọn một con đường khác: ông thay toàn bộ đội bóng, thậm chí trong mùa bóng 2004-2005 ông thay luôn cả huấn luyện viên và dàn cầu thủ vừa mua năm ngoái nhưng thi đấu không hiệu quả.

Còn quá sớm để nói về thành công của Chelsea và Abramovich, nhưng cách làm của ông đáng để chúng ta suy nghĩ và vận dụng. Bản thân Abramovich là một nhà kinh doanh từ trong máu, vì thế có lẽ ông không phải loại vứt tiền qua cửa sổ hay tiêu tiền không chủ đích như báo chí bình luận. Điều đáng lưu tâm ở đây là Abramovich đã chọn một cách làm khác. Và ông đã thành công bước đầu.


Đó là trong bóng đá, còn bây giờ thử ngẫm chuyện kinh doanh. Trong quản trị và kinh doanh luôn có sự tranh luận giữa lý thuyết và thực tiễn. Lý thuyết có trước thực tiễn hay ngược lại? Những lý thuyết về quản trị kinh doanh chúng ta được học, có thể thành công trong quá khứ, nhưng chưa chắc đã thành công trong hiện tại; có thể rất tốt ở doanh nghiệp này nhưng lại không đạt kết quả khả quan ở doanh nghiệp kia. Hôm nay chúng ta đang được học từ những thực tiễn của các đại công ty, chúng ta học cả thành công và cả thất bại của họ. Và nếu chúng ta áp dụng chiến lược “ăn theo”, “ai sao tôi vậy”, copy nguyên xi những gì trong lý thuyết, chắc chắn một điều không khi nào chúng ta bằng được họ. Đơn giản, đó là những điều đã thuộc về quá khứ. Nếu Chelsea làm đúng như những gì Real Madrid hay MU làm, có lẽ chẳng bao giờ Chelsea đuổi kịp hay vượt được các “ông lớn” trong bóng đá thế giới. Phải chọn con đường khác, cách tiếp cận khác, cách giải quyết khác… mới có cơ may cho sự đột phá hay một cuộc cách mạng.

Việc tìm con đường mới không dễ dàng và đơn giản chút nào. Chúng ta phải có được kiến thức và nội lực nhất định. Hay nói nôm na phải có số vốn nhất định về chất xám, con người, công nghệ, vốn liếng để có thể thực hiện được ước mơ này. Tất nhiên không thể không có yếu tố may mắn, nhưng nếu chỉ trông chờ vào sự may mắn, có lẽ khó có cơ may thành công trong giai đoạn phát triển như hiện nay. Bằng sự thông minh, nhạy bén và có thể là một chút linh cảm, trực giác chúng ta sẽ tìm được một hướng đi hay một cách tiếp cận mới. Tuy nhiên, trong quá trình tìm kiếm con đường mới chắc chắn chúng ta sẽ gặp những trở ngại. Trở ngại từ bên ngoài và cả từ bên trong nội bộ công ty. Người ngoài dòm ngó, người trong nghi ngờ, vì đơn giản con đường chúng ta chọn không giống như những chuẩn mực mà mọi người đã quen chấp nhận từ trước đến nay. Tất cả những điều này sẽ dồn lên vai người lãnh đạo, giám đốc hay chủ doanh nghiệp. Nó sẽ làm cho chúng ta cảm thấy bối rối, lung lạc về con đường mình đang đi. Bản lĩnh của người lãnh đạo sẽ được thể hiện ngay trong lúc này. Nếu không sáng suốt và kiên định có khi chúng ta lại phải bỏ dở và quay về cách cũ.

Đội Chelsea ngày hôm nay hoàn toàn khác với đội Chelsea hai mùa giải trước. Có lẽ chỉ còn lại cái tên, màu áo xanh truyền thống và các cổ động viên trung thành - những người đã thực sự cảm nhận rằng Abramovich chỉ muốn mang lại những điều tốt lành cho đội bóng thân yêu của họ. Đó hoàn toàn là một cuộc lột xác. Họ làm được vì đã vững tin vào con đường mình đã chọn và dũng cảm đi tới.


Chúng ta cũng vậy. Còn gì tuyệt vời hơn nếu như một ngày đẹp trời nào đó thực tiễn cách làm của chúng ta sẽ được trở thành lý thuyết để mọi người tham khảo và ứng dụng.

Nguyễn Tân Kỷ




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top